Tại sao nên đọc bài này?
- Một góc nhìn khác về việc nhìn lại năm cũ, ngẫm nghĩ và plan cho năm mới
- Chuyện gọt dũa bản thân
Chuyện vị đại sư và cái ly
Hồi còn bé tý, ngoài việc đi chơi với mấy anh trong xóm thì thứ giải trí duy nhất chỉ có tivi (mấy người cùng thế hệ vs mình mà ở quê chắc sẽ hiểu). Mải mê coi những thước phim tài liệu về vũ trụ, ước ao bố không có ở nhà để được xem phim hoạt hình - thay vi phải xem thời sự, luyện kiếm cùng ỷ thiên kiếm và đồ long đao,… Chà hồi đó nhiều phim trưởng vkl, phim nào cũng chém nhau, tu luyện ác. Duy có một thứ mình rất bực, bực cho tến tận bây giờ là luôn luôn có một cảnh như vầy.
Nhân vật X đang rất bế tắc (thường là trong chuyện tình cảm), chầm cảm - hồi đó gọi là tâm bệnh, đầu tóc rối bời, mặt mũi quên make up,… Nhân vật này tình cờ lên chùa/hoặc gặp một vị cao nhân dark đạo, X kể về những bế tắc của mình. Vị cao nhân thì nghe mà chả nói gì, chỉ lặng lẽ lấy ấm trà ra mà cứ vậy rót vào ly, cứ rót cứ rót cho tới khi ly trà đầy vẫn không ngừng. X hoảng loạng (chắc là nghĩ gặp phải thằng điên rồi) thốt lên rằng:
- Vị đại sư à, ly trà đã đầy rồi kìa. Vị đại sư có bị mù không đó hả?
- Ta biết - Vị cao nhân đáp xong vẫn rót tiếp
- ?_? - Nhân vật X
Mãi lúc sau chắc mỏi tay xong vị cao nhân cũng bỏ ấm trà xuống rồi bắt đầu thở ra một câu
- Tâm con giống ly trà này vậy đấy
X ậm ừ, đồng tử giãn ra, giác ngộ chân lý: “Xin đa tạ đại sư, con đã hiểu rồi”. Xong rồi giác ngộ và ra giang hồ quẩy tiếp, đương nhiên là hết chầm cảm
Thật sự film *éo nào cũng có và mình phải coi đi coi lại rất nhiều lần, mỗi lần như vậy lại chả hiểu gì cả. Sau này lớn lên lâu lâu nghĩ vu vơ, vậy thì câu chuyện ở đây là gì nhỉ? Do nước trà, do X pro nên giác ngộ. Rốt cuộc đổ ly nước thì liên quan éo gì?
Rót nước vào ly…
May mắn được gặp, nghe, quan sát nhiều người, mà chủ yếu là người trẻ hay cả những người như mình. Có người hừng hừng khí thế trong những dự định sắp tới, có người burn out, có người chín chắn... Dù ở trạng thái nào thì mình nhìn thấy đâu đó trong ánh mặt của mọi người đều muốn bản thân phát triển tốt hơn. Và để tốt hơn thì mọi người sẽ
- Em phải học thêm cái này
- Em phải làm cái kia
- Em muốn đi nơi này
- Em muốn trải nghiệm kia
- …
Chà, đâu đó mình cũng đã từng fill cái todo “trở thành phiên bản tốt hơn” với đầy những thứ như vậy. Có chuyện đạt được, có chuyện không, ta lại bỏ ra và fill cái todo thêm những thư mình muốn “thêm vào”. Như những dự định của năm mới: Cầm những thứ của năm cũ rồi bỏ qua năm mới, thêm một vài thứ mà mình nghĩ sẽ hay ho lắm!
Quay đi quay lại một năm, mình hay nghe được câu nói, đôi khi là mình:
“Em định làm như này, đạt được cái này, nhưng mà… Thôi năm sau làm lại vậy!”
Nhưng mà
- Ngoại cảnh
- Em không có thời gian
- Em bị bệnh
- Nhưng mà còn kì vọng của người khác
- Nhưng mà e đã làm như vậy quen rồi
Vậy thì trong tách trà của bạn, bạn đã đổ đi những gì để rót thêm những thứ mới vô
Okey sẽ có người nói rằng tách trà của em to như cái ly beer đức z, còn nhiều room lắm, rót thoải mái.
Uh thì em có một tách trà chưa đầy, nhưng nếu không rót ra những thứ không còn ngon nữa (Cặn, bã chè, con ruồi,…) thì ly trà đó có còn ngon không?
Vậy đó, mình nhận ra là mình stress vì việc cứ rót thêm mà chưa có nghĩ tới việc đổ đi. Giống tách trà đã đầy mà cứ rót tiếp…
Destroy list
Bỏ bớt cái tôi
Bỏ bớt một cuộc hẹn vô nghĩa
Bỏ bớt một ly beer
Bỏ bớt những thói quen không tốt
Bỏ bớt những mối quan hệ không tốt
Bỏ bớt suy nghĩ tiêu cực
Bỏ bớt suy nghĩ ảo tưởng
Bỏ bớt những thứ mà tâm ta không còn thuộc về
Bỏ bớt người không còn thương ta
Bỏ bớt người ta không còn thương
Bỏ bớt phát xét
Bỏ bớt suy nghĩ tiêu cực về một người
Bỏ bớt thứ chỉ còn là gánh nặng
Bỏ bớt Tab trên trình duyệt
Bỏ bớt vài kí mỡ 😢
“Buông” và “bỏ” cần một sự dũng cảm rất lớn
Theo lịch sử về sinh học hoặc tâm lý học gì đó thì bản năng con người hay hầu hết loại vật đều là collect and store.
Nghĩa là bạn ra bờ biển, thấy cái vỏ sò đẹp, bạn lượm về rồi cất đi, nghĩ là sau này mình sẽ cần. Bạn giữ một món đồ vì nghĩ sau này nó còn giá trị, rồi cứ vậy cứ vậy nhà bạn ngày càng chật. Bạn không uống nước ngọt, nhưng đặt Grab có khuyến mãi thì cứ lấy cầm về. Bạn không cần áo nhưng có người cho thì ngooo gì không lấy. Bảo sao tụi Sóc trữ đầy cả cây hạt dẻ mà có ăn hết đâu, tụi Ong cũng vậy
Thực tế, chuyện buông bỏ một đồ vật đã là chuyện rất khó. Vì ai biết được trong tương lai mình có cần không chứ! Và bỏ bớt đi một tính xấu của bản thân lại còn khó hơn. Vì vậy buông bỏ cần rất nhiều sự dũng cảm, dũng cảm để tin vào bản thân không còn cần nó nữa, dũng cảm để chừa một chỗ trong căn phòng, hoặc tâm trí để đón nhận điều mới, dũng cảm để có đòn nhận điều mới có thể tốt hay có thể là như 💩 . Nó còn là dũng cảm để nhìn vào gương nói rằng hey thằng chó mày cần bỏ cái X, cái Y đi nha, chứ tạ quá t gánh éo nổi.
Có thứ bản phải “Buông” vì nó làm bạn đau, có thử bạn phải “Bỏ” vì nó ấm áp nhưng lại có hại (ý mình là giống như đái trong quần vậy đó)
Nên buông bỏ thật sự cần một sự dũng cảm rất lớn.
Bạn cũng không cần phải quá app lực việc buông bỏ tất cả, vì đổ hết mọe ly trà thì lấy gì mà uống ?!? Chọn ra những thứ mình thật sự muốn bỏ đi, những thứ kìm chân bạn lại, rồi tập dần một lối sống mới.
Chỉ nhìn về tương lai
Tới đây thì mình chỉ nói thêm về một tip của mình thôi. Hồi trước mình hay kiểu nhìn vào những thứ gì mình đã làm rồi cứ vậy giữ niềm tin là nó sẽ làm được, sẽ ra gì và này nọ. Đương nhiên kết quả thì vẫn sml.
Sau này thì biết đó là ngụy biện chi phí chìm - mọi người có thể search thêm
Do đó mỗi khi phải đứng trước lựa chọn mình sẽ không nhìn về quá khứ nữa, mình nhìn về trạng thái hiện tại và hỏi rằng, liệu trong 1 năm tới nó còn có value không? Lựa chọn này so với lựa chọn khác thì cái nào có value cho bản thân hơn.
Đây cũng là một phần giúp mình tự tin hơn khi nghỉ việc. Mình không bao giờ tiếc vì mình đang ở một vị trí rất tốt mà bỏ đi, mình chỉ nghĩ rằng, bỏ đi thì tương lai mình có tốt hơn không. Và mình bỏ
Còn bạn? Bạn đang xấu ở đâu và đã bỏ được điều gì trong năm rồi?