Đòn bẩy

Con người luôn luôn ảo tưởng — Anh Hoàng Suy
Mình đã từng rất sock khi nghe câu đó tới từ một người anh. 5s đầu não mình đẻ ra một loạt phản biện để chứng mình là mình không ảo tưởng. May mà lúc đó chưa nói ra mà tự review lại. Ồ quả thật mình lúc nào cũng ảo tưởng.
  • Ảo tưởng sẽ estimate đúng công việc mình đang làm
  • Ảo tưởng rằng thiếu đi một người thì mình có thể cover được
  • Ảo tưởng rằng sẽ có thể hoàn thành full marathon mà không cần tập luyện
  • Ảo tưởng rằng chỉ cần cố gắng là sẽ có được mọi thứ
  • Ảo tưởng rằng mình có thể thay đổi người khác
  • Ảo tưởng rằng cố gắng ngủ trễ hơn xíu để hoàn thành công việc
 
Hình từ page Én. Bạn ơi bạn phải tin tôi!
Hình từ page Én. Bạn ơi bạn phải tin tôi!
 
Rồi kết quả là
  • Team trễ deadline, bị sếp la sml
  • Phần quan trọng của công việc bị stuck bởi ngưởi đó và phải tốn rất nhiều thời gian nếu tự làm
  • Có lần thì về đích được nhưng cực kì suffer, có lần thì nhảy mọe vào cái cột, chấn thương, DNF
  • Cố gắng tập hát và cái kết :))))
  • Mang lại một sự thất vọng cùng cực do chính mình gây ra
  • Công việc không hoàn thành vì bug nhiều quá do làm lúc đang không tỉnh táo
 
Mỗi lần bị đời vả vào mặt như vậy (bản chất là tự bản thân vả vào mặt mình) thì tâm trạng, niềm tin, năng lượng bị bào mòn kinh khủng. Và câu hỏi thường hay tự hỏi nhất “Thành, mày có năng lực làm những thứ mày gáy không vậy?”

Ảo tưởng cũng không quá xấu

Qua mỗi lần sai lầm như vậy, mình có 2 lựa chọn. Một là không bao giờ nhắc về nó nữa, đóng gói kí ức đó lại. Mặc dù mình biết có một cái hộp kí ức khó chịu, nhưng mình cũng sợ để mở nó ra. Hai là nhìn vào những sai lầm đó, để cho bớt cái tôi ảo tưởng
  • Sẽ review lại những điểm estimate chưa đúng. Cái nào là do khách quan, cái nào do chủ quan
  • Nhận ra là ai cũng có thể không available cho công việc, vậy thì mình có chuẩn bị cho chuyện đó chưa? Mình có force cast được chuyện đó để chuẩn bị chưa?
  • Thế đã tập luyện trước khi đi chạy chưa? Chưa thì hạ mốc xuống được không? Hơi quê, nhưng ít nhất là vẫn được chạy, vẫn không bị DNF
  • Mỗi lần hype về một dự định nào đó, mình đã nhìn xuống mặt đất chưa. Cơ hội đó có tương xứng với năng lực không? Mình tìm thấy một câu rất hay mà lần nào mình cũng tự hỏi bản thân trước khi ra một lựa chọn quan trọng “Dream for the best, prepare for the worth”. Mơ mộng thì hay đó, nhưng đã chuẩn bị cho nó khi flop chưa?
  • Mình tin là: Chúng ta, luôn muốn những người người xung quanh tốt hơn, và ta cũng muốn ta như vậy. Nhưng một người muốn tốt lên thì nằm ở nội lực người đó, ta làm vì ta nghĩ đó là tốt cho họ, và tốt cho họ thì tốt cho ta. Vậy thì hãy cứ làm, còn chuyện người ta như thế nào - đấy là ở người ta.
  • Bạn gồng vậy thì gồng được bao lâu? Vậy thì mỗi khi có thể trễ, mình sẽ tìm cách để delay lại, và do mình làm trễ nên mình xứng đáng phải OT, chỉ là tìm cách OT ít lại. Hồi bé mình đi đá bóng trận nào cũng xông pha hết mức, nên là hôm nào về tay chân cũng trầy chật vết thương. Mẹ mình có nói “Con nhìn cầu thủ lớn kìa, họ quan tâm tới chân của họ, hễ bị thương nhẹ là đã ra ngoài và điều trị rồi. Vì họ còn có cả sự nghiệp chứ không phải một trận bóng đó”. Hồi đó mình vẫn không tin, nhưng giờ thì tin nhiều rồi.
Hình từ page Én. Chắc là Én nếu không ảo tưởng nợ trả được thì đã không phải cực vậy. Nhưng trả nợ xong cái khôn ra thì sao?
Hình từ page Én. Chắc là Én nếu không ảo tưởng nợ trả được thì đã không phải cực vậy. Nhưng trả nợ xong cái khôn ra thì sao?
Qua mỗi lần như vậy, thì có vẻ mình bớt ảo tưởng hơn, cũng chín chắn hơn trong cuộc sống, và sự nghiệp

Đòn bẩy

Em có được offer lương rất cao nhưng em không vào đó làm vì em nghĩ em không làm được. Bạn em giờ làm ở đó lương cao quá và em muốn được lương cao như vậy
Đó là câu nói một ku nói với mình, trong ánh mắt nó có 3 phần tự hào, 7 phần tiếc nuối.
Mình có nói lúc đó nếu em đồng ý Offer thì em sẽ có 2 ngã rẽ, giả sử năng lực của em là 7/10 và lương lúc đó là 9/10
  1. Là vì lương em cao, nên em cũng gồng để năng lực của em theo kịp. Năng lực của em sẽ từ 7 lên 9, và sau này có thể tăng hơn nữa.
  1. Là em chill vì em việc nhẹ lương cao. Năng lực của em sẽ vẫn mãi là 7/10. Em sẽ làm trong đó một thời gian a nghĩ là khá dài. Nhưng sẽ có một ngày, thị trường xuống, công ty không như kì vòng, và họ quyết định layoff. Và em sẽ là người đầu tiên bị layoff. Điều đó không đáng sợ, đáng sợ là sau khi bị layoff, em tin năng lực của em là 9/10 và em chỉ tìm những công việc trả cho em 9/10. Em có thể tìm được, nhưng anh nghĩ khả năng cao là không. Và em bắt đầu hận thù thế giới này vì coi thường em
 
Ảo tưởng, với mình, như một loại đòn bẩy, bạn chọn cho mình phù hợp thì nó giúp bạn đi nhanh hơn, nhưng nếu không phù hợp, nó cũng khiến bạn xuống đáy nhanh hơn.
Nhưng đòn bẩy bao nhiêu là đủ? Bạn chỉ có một cách là tự vả vào mặt mình mỗi lần đòn bẩy ngooo để tự điều chỉnh lại cái đòn bẩy của mình!
Không dùng đòn bẩy thì sao? Thì chả sao cả! Người ta vẫn hay nói là ở trong safe zone. Ok fine, safe zone của tao, tao thích ra hay không là quyền của tao. Cá nhân thì mình thấy ở trong safe zone hoài thì hơi chán, vậy thôi.
Thực ra, đáng sợ nhất không phải là có dùng đòn bẩy hay không, mà là không tự điều chỉnh lại đòn bẩy của bản thân. Lúc nào cũng đòn bẩy, và cầu mong sự thành công thông qua may mắn.
 
💩
Bài viết để nhắc nhở mọi người chơi future thì nhớ cân chỉnh đòn bẩy phù hợp. Đừng như…
 

Bài viết “lan quyên”

 

Loading Comments...

Follow me @thanhledev

Xin lỗi các bạn vì thời gian qua mình không dành thời gian viết nhiều. Dạo này mình khá bận cho dự án https://getnimbus.io. Check it out 🥳